Họ và tên: PHAN NGỌC TÚ Giới tính: Nam.
Năm sinh: 1985
- Học vấn: Thạc sĩ Toán học, chuyên ngành: Toán Giải tích – trường Đại học Khoa học tự nhiên, Đại học Quốc gia Hà Nội.
- Kinh nghiệm giảng dạy:
- 11 năm giảng dạy tại các trường THPT và các trung tâm uy tín tại Hà Nội.
- Tham gia phụ trách đội tuyển thi HSG lớp 12 tại tỉnh Phú Thọ (trong 3 HS tham dự có 2 em đạt giải khuyến khích cấp Tỉnh môn Toán).
- Giảng dạy bộ môn Toán lớp cấp 2 và cấp 3 tại trung tâm, đặc biệt là các lớp 9 ôn thi vào 10 đề Sở GD Hà Nội và thi vào chuyên, lớp 12 ôn thi ĐH.
- Triết lý giáo dục: Giáo dục khai phóng giúp HS hình thành và có được giá trị bản thân. Giáo dục không chỉ dạy kiến thức để học sinh có năng lực làm việc cho bản thân, gia đình, xã hội, mà còn tạo ra những phẩm chất tương ứng cho từng con người trong thời đại mới.
- Câu chuyện nghề giáo:
Nhà giáo, đó là nghề cao quý, thiêng liêng sẽ tạo ra những giá trị thiêng liêng, cao quý cho cuộc sống. Câu chuyện của nhân vật Long trong Dưới tán xà cừ sẽ giúp bạn đọc hiểu hơn điều đó.
Long là một học trò cá biệt cuả thầy Trung. Bên cạnh các bạn Hoa, Thảo, Thùy…, những học trò nghèo xóm Bãi mà thầy Trung hết mực thương yêu, Long là học sinh con nhà khá giả, là người luôn để lại trong lòng thầy nhiều nỗi lo buồn. Long đã có rất nhiều những hành động ngỗ nghịch, đáng nhớ nhất là lần Long ném hòn chì vào mặt Hoa làm chảy máu và bỏ trốn. Thầy Trung dã tìm Long đến gần nửa đêm và dắt cậu bé về, xoa dịu sự giận dữ trong lòng người cha dữ đòn. Từ những lời khuyên bảo nhẹ nhàng, ân tình, thầy đã cảm hóa được cậu học trò nhỏ “bất trị”. Chi tiết sau cùng thật cảm động , vào phút cuối của thầy Trung trên giường bệnh, khi tất cả những người thân và học trò đã không có ai cùng nhóm máu tiếp cho thầy, bỗng nhiên như thần thánh, Long xuất hiện sau thời gian dài vắng mặt, trong bộ quân phục màu xanh lá: “Long gạt đám bạn bứoc vào phòng bác sĩ:
- Tôi nhóm máu AB.
Bác sĩ ngỡ ngàng, mắt ánh lên tia nhìn hy vọng.
- Anh là…- Tôi là học trò của thầy…
- Dòng máu đỏ thắm chầm chậm chay từ cánh tay vạm vỡ của Long sang cánh tay mảnh khảnh chằng chịt gân xanh của thầy Trung. Mắt long lanh đăm đắm hướng ra ngoài. Bầu trời mênh mang, xanh thăm thẳm”
Câu truyện kết thúc có hậu như một chuyện cổ tích, và lan tỏa mãi trong lòng người là giá trị tinh thần vô giá, là tình người đằm thắm mà chính thầy giáo là người đã vun đắp miệt mài. Vẫn còn nhiều truyện ngắn hay mà chúng ta chưa điểm hết vì thời gian không cho phép.
Trong số nhiều lời ngợi ca thầy giáo mà chúng ta đều biết, có lẽ hay nhất vẫn là câu nói: “ Dưới ánh sáng của mặt trời không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học”. Đúng vậy, điều đó đã được cuộc đời của mỗi người từng qua thời phấn trắng bảng đen kiểm định. Vâng, cho dẫu cuộc sống nhiều biến động, những người làm thầy sẽ luôn biết vun đắp ước mơ cho thế hệ trẻ, luôn biết giũ gìn cho ngọn lửa của lòng mình luôn cháy mãi. Kết thúc bài giói thiệu hôm nay xin gửi đến các em HS một câu nói của ngà thơ Tagor (Ấn Độ ). “ Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó, nhưng chớ quên người cầm đèn đang kiên nhẫn đứng trong đêm”.