Xin được gửi một lời tri ân – Chia sẻ của phụ huynh học sinh Trần Long

Mỗi dịp kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam – 20/11 với Alpha School là những ngày thật đáng nhớ để nhìn lại chặng đường đội ngũ chúng tôi cùng nỗ lực và cố gắng trong suốt thời gian qua. Mỗi người giáo viên như được tiếp thêm sức mạnh khi nhìn thấy sự thay đổi & trưởng thành của mỗi thế hệ học sinh qua từng ngày. Dưới đây là những dòng chia sẻ của chị Lê Hằng – mẹ học sinh Trần Long, một cậu bé đến với Alpha với một câu chuyện thật đặc biệt nhưng luôn làm mỗi thầy cô thêm nỗ lực, cố gắng và tự hào vì lựa chọn “nghề giáo” – một công việc cao quý và đầy hạnh phúc.

XIN ĐƯỢC GỬI MỘT LỜI TRI ÂN!

Khi mà xã hội đang đầy rẫy những câu chuyện buồn và vô vàn những tranh cãi về hai cái nghề dạy người và cứu người thì trong mình vẫn luôn vẹn nguyên sự trân trọng những con người đang tâm huyết với những công việc đó. Mình đã học 5 năm Đại học để đi dạy người mà cuối cùng lại chẳng dạy được ai, ngẫm cũng thấy khổ cho hai học sinh bất đắc chí ở nhà bị mình tranh thủ áp dụng đủ kiểu kiến thức mà mình đã góp nhặt được. Khi còn ở bậc trung học, mình cũng nuôi ước mơ trở thành bác sỹ, nhưng rồi mỗi khi nhìn thấy người ta cầm cái kim tiêm chọc vào cánh tay người khác là lại sởn gai ốc, chẳng dám nhìn, cộng thêm một số thứ cứ thấy ghê ghê nữa, thế là tan tành cái giấc mơ trưa. Cuối cùng thành ra vô duyên với cả hai cái nghề mà mình thích. Nhưng mình vẫn được cuộc đời ưu ái. Dù chẳng được theo nghề, nhưng trong những ngả rẽ cuộc đời, mình được gặp những con người đang làm nghề – những người đã cho mình thêm thật nhiều hiểu biết và những tình cảm vô cùng trân quý.

Khi con trai bắt đầu đến tuổi đi học là lúc chặng đường khó khăn của mẹ bắt đầu. Với cô chị, mọi thứ cứ nhẹ tênh, còn với cậu em thì gian nan ôi chao là gian nan. Chắc chẳng bao giờ mẹ có thể quên những tháng ngày lang thang, lăn lộn, kiếm tìm và lựa chọn. Đúng là Trời không phụ lòng người. Cảm ơn cuộc đời đã cho con gặp những cô giáo đầu tiên của đời con rất tuyệt, những người đã góp phần vô cùng quan trọng để con có được ngày hôm nay. Hẳn cô Quỳnh, cô Thúy, cô Hiền, cô Hà, cô Chanh cũng sẽ chẳng bao giờ quên cậu học trò rất ấn tượng này đâu nhỉ? Và các cô thực sự đã trở thành những người thân trong gia đình con rồi.

image001

Rồi con bước vào lớp 1. Mẹ con mình lại vô cùng may mắn khi được gặp cô Phượng. Mẹ nhớ mãi lần đầu mẹ bước vào ngôi trường Nguyễn Văn Huyên, cuộc gặp gỡ với cô Phượng tuy không dài nhưng cũng đủ để mẹ cảm thấy yên tâm khi quyết định gửi con vào đó. Năm năm tiểu học của lớp con đã trôi qua với thật nhiều câu chuyện, nhưng hơn tất cả là các con đã rất gắn bó với nhau và được hưởng tình yêu thương vô vàn của cô Linh, cô Hạnh, cô Thủy, cô Thu, cô Hương đặc biệt là cô Phượng – một cô giáo chan chứa ân tình. Chẳng thế mà xa cô hai năm rồi nhưng thỉnh thoảng lại có đứa inbox nhắc: Bác ơi, khi nào thì bác lại tổ chức cho chúng cháu đi chơi với cô Phượng đấy? Cô Phượng là sướng nhất nhé, “tự dưng” có thêm mười mấy đứa con, lúc nào cũng chỉ háo hức được về thăm “Mẹ” (Mẹ cũng sướng vì “tự dưng” có thêm cả chục đứa em lúc nào cũng gọi mẹ là “bác cả”).

Nhưng rồi cũng đến lúc con phải rời xa vòng tay của cô Phượng. Nỗi lo trong lòng mẹ cứ to đùng mãi lên. Biết tìm đâu cho con một ngôi trường nơi có những thầy cô yêu thương con vô điều kiện như thế. Mẹ lại mê mải tìm và rồi mẹ đã thấy. Sau khi thu thập một mớ thông tin qua nhiều nguồn, mẹ háo hức đến Alpha tham dự Góc cà phê. Ngay trong lần đầu gặp cô Yến, trong mẹ lại tìm thấy cái cảm giác bình yên như ngày nào nói chuyện với cô Phượng vậy. Rồi con đến với Alpha School.

image002

Trần Long cùng mẹ tham dự Hội chợ Flea Market tại Alpha School

Mỗi ngày đến trường của con thực sự là một ngày vui. Con yêu trường, yêu lớp, yêu cô, yêu bạn với một tình yêu thật là khó diễn tả. Alpha với con quả thật đã trở thành ngôi nhà thứ hai. Hồi con lớp 6, khi mẹ đọc những dòng cảm nhận con viết về trường, mẹ vô cùng ngạc nhiên và đã khóc. Mẹ không thể ngờ một cậu bé vốn viết văn rất dở  lại có thể viết ra những câu chữ ngọt ngào, đầy cảm xúc đến thế. Con  có vẻ buồn vì bài viết của con không đoạt giải ở trường ( vì các bạn ở trường con viết hay kinh khủng ), nhưng với mẹ đó là bài văn con viết rất tuyệt, rất ấn tượng. Rồi đến khi tham gia các hoạt động của trường con, mẹ lại thêm ngưỡng mỗ tính nhân văn của ngôi trường này. Mẹ nhìn cái cách các con yêu thương nhau, giúp đỡ nhau, nhất là sự hòa đồng với các bạn thiệt thòi hơn, sao mà tuyệt thế. Nhìn tất cả các con được là chính mình, được cùng nhau hồn nhiên tỏa sáng, không ít lần đã làm mắt mẹ cay xè. Cảm ơn Alpha đã làm rất tốt việc dạy cho các con biết nuôi dưỡng lòng nhân ái, biết chia sẻ, biết làm cho bản thân và mọi người xung quanh được hạnh phúc.   

image003

Trần Long trong các hoạt động của trường THCS Alpha

Người với người gặp nhau là duyên. Cảm ơn cuộc đời nhiều lắm khi đã cho mẹ con mình đủ duyên để gặp được những con người làm giáo dục quá tuyệt. Một mầm cây không thật khỏe mạnh mà được chăm bón đúng cách vẫn sẽ phát triển tốt, còn một mầm cây rất khỏe mà bị chăm bón không đúng cách cũng sẽ trở thành một cái cây còi cọc, thậm chí còn có thể không lớn được. Mẹ tin là mẹ đã đúng khi chọn đặt mầm cây của mẹ vào ngôi vườn Alpha nơi có những con người thực sự tận tâm với công việc vun xới và chăm bón. Với Alpha mẹ luôn tin tưởng, đồng hành và yêu thương.

Nhân ngày 20/11 sắp đến gần, xin được chia sẻ đôi điều như một lời tri ân cùng với những lời chúc mừng tốt đẹp nhất gửi tới các thầy cô, bạn bè những người đang làm nghề giáo – một công việc đầy khó khăn, vất vả nhưng vô cùng cao quý và vinh quang.

(Nguồn bài viết lấy từ FB chị Lê Hằng – mẹ của học sinh Trần Long)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *