Trại hè 2018: Nước Úc – Miền đất để học tập và trưởng thành

“Đi để trưởng thành!” – Điều mà không những học sinh mà bản thân tôi cũng cảm nhận rất rõ chỉ sau 2 tuần đặt chân lên nước Úc – một đất nước an bình, lý tưởng, xứ sở của những chú chuột túi và những thành phố hiện đại.

Chúng tôi đến nước Úc sau một chuyến bay dài. Với những áp lực chuẩn bị cho chuyến đi và chăm sóc học sinh, tôi cứ ngỡ mình sẽ kiệt sức ngay sau khi đến sân bay Sydney. Nhưng ngược lại, giây phút hạ cánh xuống thành phố của nhà hát con sò Sydney Opera House, tôi và 21 con học sinh cảm thấy tràn đầy năng lượng. Chúng tôi nhanh chóng di chuyển về một khách sạn nhỏ ở Sydney, ổn định hành lý và chuẩn bị cho một hành trình khám phá đầy thú vị. Cô trò chúng tôi, trên tay với quyển Sydney Guided Tour, cứ thế đi và khám phá. Sydney hôm đó là một ngày trời mưa, vẻ đẹp nơi đây dường như trở nên e lệ, yêu kiều và duyên dáng hơn khi khoác trên mình lớp mưa phùn dịu dàng.
35671560_1063060743843441_7144100247701028864_n
Chúng tôi – với màu áo xanh đồng phục của đoàn, cứ thế đi khám phá nhà hát Con Sò, bến cảng Darling Harbour. Còn nhớ mãi cảm giác được đi tàu trên dòng sông Parramatta River, rất nhiều người trong chúng tôi đã hét lên vì sung sướng, thế giới lúc đó như thu nhỏ lại chỉ bằng khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt.

Canberra – thủ đô hoa lệ là điểm đến tiếp theo trong hành trình của cô trò Alpha. Càng đi mới càng thấy nước Úc rộng. Thông số về diện tích thì ai cũng dễ dàng tìm thấy ở bất kì trang mạng nào, ví dụ như: Nước Úc có diện tích 7.692.024 km2, diện tích nước: 0.897%. Nhưng có đi mới thấy xứ sở chuột túi rộng lớn và tươi đẹp.

Thu do Canberra

Đoàn học sinh tham dự trại hè 2018 tại thủ đô Canberra – Australia

Với mỗi miền đất chúng tôi đặt chân tới, cây xanh bao phủ khắp nơi. Cô trò chúng tôi có cơ hội được đến thăm trung tâm khoa học Questacon, tại đây các con được tham quan và trải nghiệm rất nhiều công trình nghiên cứu khoa học nổi tiếng. Tôi còn nhớ mãi hình ảnh cậu bé Ngọc Bảo (Học sinh lớp 6 trường THCS Alpha) đứng lặng đi trước hình ảnh một chú Robot biết đi lại và hát như một con người. Tại đây, với quan sát của một người làm nghề giáo, tôi có thể thấy những mầm xanh đó với khát khao, hoài bão và ước mơ, được truyền cảm hứng và biết đâu đấy, sẽ có những nhà khoa học nổi tiếng xuất hiện trong tương lai.

2

 Thăm quan trung tâm khoa học công nghệ Questacon

Rời Canberra, chúng tôi có 1 tuần ở Great Aussie Park, Albury – một trong những khu resorts nổi tiếng với những căn nhà thiết kế theo hình Caravan. Tại đây, học sinh bắt đầu những ngày tháng tự lập và được rèn vào khuôn khổ. Các con được chia nhóm và hoạt động theo nhóm của mình. Các nhóm hàng ngày sẽ luân phiên nhau đi siêu thị, nấu nướng và rửa bát. Với cái lạnh dưới 5 độ C, rất nhiều bạn đã vỡ mộng khi phải rửa bát và dọn bàn khi các nhóm khác ăn xong. Nhìn những khuôn mặt ngây thơ phụng phịu ấy, tôi biết các con đã “vỡ mộng”.

3

Tưởng đi Úc là “sung sướng”, ai ngờ lại phải tự phục vụ. Nhưng chỉ sau vài ngày đầu bỡ ngỡ, các bạn đã trưởng thành hơn, việc đi chợ, nấu cơm hay rửa bát lúc này không còn là gánh nặng mà thực sự là nhiệm vụ cả nhóm cần hoàn thành. Tôi đã rất bất ngờ khi những ngày sau đó không còn nghe thấy tiếng thở dài của những chàng trai đứng bên bồn rửa bát, không còn nghe thấy tiếng phàn nàn khi một vài cô gái đứng bên cạnh bếp nấu đồ ăn cho cả đoàn. Và tôi hiểu rằng, các con đã nhận được một giá trị lớn, giá trị của sự trưởng thành và sống có trách nhiệm.

Chúng tôi chia tay Great Assie Park, Albury trong niềm luyến tiếc để di chuyển về Discovery Park Campus tiếp tục chuyến hành trình. Tuần thứ 2 các con bắt đầu được vào trường học cùng các bạn học sinh nước Úc. Cô trò chúng tôi được sắp xếp ở một Campsite cách trường khoảng 8km, hàng ngày có xe bus đưa đón các con đến trường. Ngày đầu tiên bắt đầu với đầy bỡ ngỡ với cả cô lẫn trò, tuy nhiên, với sự giúp đỡ của các thầy cô trong trường, chúng tôi đã nhanh chóng làm quen với cường độ học tập và làm việc nơi đây. Tại Wodonga Middle Years School, tôi thực sự choáng ngợp bởi các xưởng dạy nghề, các khu học tập trải nghiệm, giải phẫu sinh học. Một số học sinh đã “sởn cả da gà” khi được tham gia giải phẫu một chú rat (chuột đồng), nào tim, gan, ruột, thận, phổi được phô bày, nghiên cứu, đo tỉ lệ, quan sát nhịp và làm thành báo cáo. Giây phút choáng ngợp ban đầu nhanh chóng được thay thế bởi sự tò mò, thích thú.

4

Học tập qua thực hành quan sát trực quan, theo tôi, là một trong những thế mạnh ở Úc. Phương pháp học tập này đòi hỏi phải có sự đầu tư đầy đủ về công cụ cho học sinh, đảm bảo từng nhóm nhỏ sẽ có đủ dụng cụ cần thiết phục vụ cho việc tự nghiên cứu và rút ra báo cáo cụ thể. Giáo viên chỉ đóng vai trò như một người hướng dẫn (instructor). Sau mỗi giờ học, học sinh nào cũng có sản phẩm cụ thể. Giây phút tôi mong đợi nhất trong ngày là cuối giờ chiều, lúc các con tan học và ríu rít bên tai cô: “Cô ơi! Cô có muốn ăn thử chiếc bánh con làm được sau giờ học Baking hôm nay không?”, “Cô ơi! Bên này học thích nhỉ, hôm nay con làm bài kiểm tra toán điểm cao lắm cô ạ!”, “ Cô Phương ơi! Hôm nay con được tự mình cưa gỗ trong giờ học thiết kế đó cô!”.

5

Nói đến sản phẩm sau giờ học, khóe mắt tôi lại cay cay khi kể lại câu chuyện về: “Món quà trong đêm” của một học sinh. 10h đêm, sắp tới giờ giới nghiêm, cánh cửa phòng tôi kêu lên: “Cộc… cộc… cộc”, tôi mở cửa ra và thấy Phan Anh (Học sinh lớp 7 trường THCS Alpha) đứng đó, run rẩy và chìa ra một vật gì đó nhỏ nhỏ, phát sáng. Con nói: “Đây là sản phẩm con làm được trong giờ học môn Technology and Design ngày hôm nay, con tặng cô ạ!”. Thực sự lúc đó tôi thấy mình hạnh phúc, thấy sao con đường mình lựa chọn trở thành một nhà giáo lại đúng đắn và mang đến cho mình những giá trị tinh thần vô giá đến vậy. Và tôi cũng ngỡ ngàng khi nhận ra, cậu học trò nhỏ của tôi thực sự đã trưởng thành hơn, biết yêu thương và quan tâm tới người khác hơn. Đây quả thực là một thành công lớn sau chuyến đi mà Phan Anh nói riêng và các con khác nữa trong đoàn nhận được sau chuyến đi Úc. 1 tháng ở Úc không chỉ đơn thuần là con số mà còn là sự thích nghi, thay đổi và trưởng thành.

35123508_2022590101402693_6276658209872674816_n

Và còn rất rất nhiều câu chuyện và cảm xúc tôi đã trải qua mà tôi không thể kể hết qua những trang viết này. Tôi là một cô giáo đã có 2 con, thậm chí con gái thứ 2 của tôi mới 2 tuổi và đây cũng là chuyến đi đầu tiên tôi xa các con lâu như vậy. Tôi cũng như các con học sinh của mình, có những lúc nhớ con, nhớ nhà tưởng chừng như có thể book vé về Việt Nam ngay sáng ngày hôm sau. Nhưng giây phút đến trường cùng các con, cùng các con chuẩn bị đồ ăn và lắng nghe các con chia sẻ, giây phút yêu thương và được các con yêu thương khiến tôi ấm lòng và tự hào về chuyến đi này, tự hào về quyết định của tôi. Tôi tin tưởng với trái tim ấm và trí óc của người Việt Nam, cô trò chúng tôi sẽ học hỏi được nhiều hơn nữa trong 2 tuần cuối ở Úc.

(Chia sẻ của cô Hoàng Phương – Giáo viên đi cùng đoàn trại hè Úc 2018)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *