DẤU CHÂN TRÊN XỬ SỞ CHÙA VÀNG

Có ai đó đã nói với tôi rằng “Trải nghiệm mang lại hạnh phúc”.  Tôi chưa bao giờ so sánh được chuyến đi nào là thích nhất vì với tôi đơn giản là xách vali lên và đi. Mỗi chuyến đi là một lần học hỏi với những góc nhìn và những cảm xúc rất khác. Tôi đặt chân lên miền Trung Thái Lan vào một ngày cuối tháng 8 dịu nhẹ và đắm say. Từ máy bay nhìn xuống, thật dễ dàng nhận ra được sự khác biệt giữa đất nước mình và nơi tôi đang đến. Những vùng đất bằng phẳng, những mái nhà thấp bé nhưng được quy hoạch một cách khá đồng bộ ẩn hiện giữa mây trời biêng biếc. Cảm giác háo hức xen lẫn tò mò khi được đặt chân đến vùng đất cạnh Việt Nam nhưng giàu về văn hóa và phong tục đặc biệt của người dân nơi đây.

image001

Suốt quãng đường từ Bangkok đến Pathaya là khung trời của nắng, của gió, của đất đỏ bạt ngàn, những cánh đồng hun hút tầm mắt. Tâm trí vẫn cứ tự mơ màng rằng mình đang ở vùng đất quen thuộc của Tây Nguyên vậy. Cũng là một vùng đất nhiệt đới nhưng Thái Lan đã chọn cho mình một màu sắc nông nghiệp rất riêng; không chỉ là đất nước xuất khẩu gạo lớn nhất trên thế giới, nơi đây còn là “thiên đường” của hoa quả. Hoa quả được bày bán khắp nơi trên các con phố, cửa hàng, siêu thị. Bánh, kẹo, mứt, đồ khô thậm chí cả mĩ phẩm đều có hương hoa quả, thứ hương vị đặc biệt chỉ có tại nơi đây. Nếu không thử uống nước dừa, ăn hoa quả thì đúng là một sự tiếc nuối khi đặt chân đến Thái Lan. Ngành nông nghiệp bước trên những con đường rất riêng và công nghiệp, dịch vụ hỗ trợ một cách đặc biệt cho nông nghiệp ở đất nước nhiệt đới này.

image002

Công viên Safari World

Đặc biệt hơn nữa, mọi thứ ở đây đều được làm rất quy hoạch. Ở đây họ nuôi hổ để lấy cao, làm thú nuôi. Ngày đến Sanfari World, tôi thích ngồi ngắm những chú hổ con nô đùa trong lồng, được ôm chúng vào lòng, vỗ về, âu yếm. Bạn có tưởng tượng nổi không, chúng ta đang ôm một chú hổ con đáng yêu như một chú mèo lười. Từ một vùng đất trũng sinh lầy, rắn hổ mang là nỗi khiếp sợ của cư dân, Thái Lan đã vươn lên hàng ngũ quốc gia hàng đầu về nghiên cứu huyết thanh rắn để sản xuất vacxin và thuốc chữa bệnh. Kì tích ở đất nước này chính là biến những điều tưởng chừng như không thể thành thế mạnh. Không phải tự dưng vua Rama 9 được người dân Thái Lan tôn sùng đến vậy. Dấu chân và giọt mồ hôi của ông nhỏ trên từng mảnh đất nơi đây để tạo nên một đất nước nông nghiệp nhiệt đới rực rỡ.

image003

image004

Mỗi năm đất nước Thái Lan đón hàng trăm triệu lượt khách du lịch. Ngành du lịch nơi đây phát triển đến mức khiến du khách cảm thấy họ là một phần của đất nước, con người, thấy gần gũi và nồng hậu, tươi vui. Đến Thái Lan, đặc biệt là những điểm du lịch không khó để bạn bắt gặp những người Thái Lan nói tiếng Việt, tiếng Trung Quốc, tiếng Anh, tiếng Ấn Độ. Niềm tự hào dân tộc và hạnh phúc vỡ òa khi nghe ca khúc của Lam Trường, Hồ Ngọc Hà vang trên mảnh đất cách xa mình hàng nhìn km. Người Ấn Độ, Indonexia, Philippine, Trung Quốc, người châu Âu… tất cả đều phấn khích, hò reo, nhảy múa trên nền nhạc của đất nước mình.

image005

Giao thông tại thành phố Bangkok về đêm

image006

Phương tiện di chuyển chủ yếu và độc đáo tại Thái Lan (xe tuktuk)

Ngành du lịch phát triển song không ồ ạt mà quy chuẩn, rõ ràng từ người dân đến những người quản lý và thậm chí là những người dẫn tour đoàn khách Việt Nam chúng tôi. Tất cả những xe đón đoàn khách du lịch đều thuộc dạng xe 2 tầng với tầng hầm rất lớn để hành lí cho khách. Để hạn chế việc tắc đường muôn thuở, ở Bangkok giải pháp tuyệt diệu chính là xe tuktuk. Giờ giấc của khách du lịch cũng được nhân viên khách sạn đảm bảo bằng việc chuông nhắc dậy đúng lịch trình vào buổi sáng. Theo chân đoàn, chúng tôi 50 người luôn có 02 hướng dẫn viên người Thái và 04 hướng dẫn viên nói Tiếng Việt. Hướng dẫn viên không ăn chung cùng khách – đó là quy chuẩn của ngành. Sau chuyến đi mẹ tôi vẫn luôn nhắc đi nhắc lại sự yêu quý dành cho các anh hướng dẫn viên du lịch. Trong lúc tôi mải mê nhìn ngắm cảnh vật độc đáo trong các chùa chiền thì mẹ tôi – người lớn tuổi nhất đoàn được riêng một anh hướng dẫn viên đưa tới Chùa Thuyền mua hoa cầu sức khỏe. Điều đáng nói rằng, anh ấy tự bỏ tiền mua hoa và hướng dẫn mẹ vì với anh sức khỏe là quan trọng nhất. Tôi đã thực sự bị ấn tượng bởi đội ngũ hướng dẫn viên nơi đây, họ làm việc với tất cả sự nhiệt huyết và tình yêu thương dành cho mỗi người khách khi đến với đất nước chùa vàng này.

Năm ngày trên đất Thái là năm ngày tôi đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Không phải tự dung người ta gọi Thái Lan là xứ sở chùa vàng. Phật giáo đi sâu vào máu thịt từng con người, tạo nên tình yêu thương, đức thiện, những giá trị nhân văn trong trái tim mỗi người. Dấu chân tôi đã in trên mảnh đất xa hoa, giàu có, nơi mà mỗi người luôn nỗ lực từng ngày cho những giá trị nhân văn, cho sự phát triển của quốc gia. Để rồi mang về trong trái tim tôi là những tiếng cười hạnh phúc, những trải nghiệm độc đáo, sự ngưỡng mộ và tình yêu rất riêng.

Dấu chân ơi, có lẽ nên in thêm trên mảnh đất ấy! Hẹn gặp Thái Lan trong những hành trình trải nghiệm mới, với những con người mới để rồi đi để học, đi để trải nghiệm với những cảm xúc của tuổi trẻ để mang về những bài học thực tế cho tụi trò nhỏ đầy yêu thương.

IMG_0692

Cô giáo Nguyễn Thị Lý

Giáo viên môn Địa lí

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *