Cạch… cạch… cạch…
Khi tôi gõ những dòng chữ này, có lẽ, kim đồng hồ cũng đã chỉ đến quá nửa đêm rồi. Tôi – một học sinh lớp 8, vẫn đang trằn trọc và thao thức với những dòng suy nghĩ miên man của mình. Ngày kỉ niệm thành lập trường thì sắp tới, ấy vậy mà tôi chưa biết dành tặng món quà đặc biệt nào cho các thầy các cô và bạn bè kính mến nơi đây cả. “Mình phải làm sao đây?” – tôi tự hỏi. Chán nản, tôi quay người ra nơi cửa sổ phía góc phòng, ngắm màn đêm và những vì sao buông rơi, hi vọng rằng mình có thể tìm ra một ý tưởng nào đó….
Mọi thứ cứ mập mờ, mập mờ…
Bỗng nhiên…
Phía đằng chân trời tối đen kia, một ngôi sao bất ngờ lóe sáng. Nó chiếu lung linh xuống mặt đường, qua các hàng cây, rồi chiếu thẳng vào phòng tôi. Kì lạ thay, thứ ánh sáng đột nhiên dừng lại ở một vật hình tròn, màu đỏ nơi bàn học. Ấy là chiếc huy hiệu của trường…Dường như, nó đang tỏa sáng.
“Trường THCS ALPHA”
“Học đam mê, Sống tự chủ”
Bất giác, tôi cảm thấy ánh sao đêm kia như chiếu xuyên qua lồng ngực tôi, nơi trái tim tôi đang đập. Những cảm xúc và kỉ niệm về ngôi trường THCS mang tên Alpha bỗng dào dạt ùa về…
“Alpha trong mắt tôi
Như những vì sao sáng
Bao bọc những ước mơ xa tít mãi bầu trời…”
Vâng, tôi còn nhớ, tôi đến Alpha như một cái duyên. Và nếu như không có cái duyên đó thì có lẽ giờ đây, tôi không được hạnh phúc như thế này. Ngày tôi đặt bước chân đầu tiên đến Alpha, ấy là một buổi chiều đầy nắng hạ. Là một học sinh từ một nơi khác chuyển đến, tôi mang trong mình những mối lo âu, rằng không biết thầy cô ở đây thế nào, bạn bè ra sao, và … liệu mình có phù hợp? Nhưng tất cả những nỗi lo ấy đã tan biến ngay đi khi tôi tận mắt nhìn ngắm ngôi trường. Nó hiện lên thanh bình, đáng yêu với những dãy ban công tràn ngập màu hoa, những dãy phòng học trải dài được trang trí bao nhiêu là biển hiệu và… các bạn! Tôi không thể quên đi nụ cười ấm áp, thân thiện mà các bạn ở đây trao cho tôi lần gặp mặt đầu tiên. Chính thức từ cái giây phút ấy, tôi đã “kết” ngôi trường, và đặt vào nơi đây một sự tin tường hoàn toàn tuyệt đối. Càng học, tôi lại càng thấy vui…
“Những con người sống bằng sự tử tế
Đem khát vọng nuôi dưỡng những mầm cây….”
Không ai khác, đó chính là những thầy cô Alpha.
Để nói về sự tuyệt vời của các thầy cô giáo nơi đây, có lẽ, tôi dành cả ngày cũng không nói hết được. Mỗi thầy cô có một phong cách dạy riêng, một phẩm chất tốt đẹp riêng, nhưng nổi bật nhất ở họ đều là sự tận tâm yêu nghề. Tôi cảm nhận được điều đó qua những bài giảng, qua sự tận tụy chỉ dạy của thầy cô đối với học sinh chúng tôi. Mỗi bài giảng lại mở ra một khung cảnh muôn màu, khiến học sinh không thể nào quên. Học Địa, chúng tôi được đưa tới những vùng đất mới. Học Sử, chúng tôi được quay trở lại những giây phút tự hào. Học Văn, chúng tôi chìm đắm, say mê như nghe tiếng đàn cầm bên tai,… Còn bao nhiêu cái đẹp nữa, kể làm sao cho hết?
Đôi khi, tôi còn cảm thấy ranh giới giữa học sinh – thầy cô như được phá vỡ đi. Bởi vì sao ư? Vì các thầy cô nơi đây không chỉ đơn thuần là những người thầy, cô giáo, người cha, người mẹ thứ hai của chúng tôi, họ là những người bạn tốt không chê vào đâu được. Họ luôn luôn bên cạnh để lắng nghe và chia sẻ mỗi khi chúng tôi cần. Ngoài những kiến thức trong sách vở ra, học sinh chúng tôi còn nhận được ở thầy cô nhiều hơn thế nữa. Âý chính là Tình Yêu Thương…
Và còn nhiều, nhiều nữa…
Tiếp đến trong dòng suy nghĩ của tôi, là hai người mà tôi vô cùng kính trọng và ngưỡng mộ. Người đặt nền móng cho ngôi trường mơ ước này, người đem lại rất nhiều “động lực”cho các thế hệ học sinh, vâng, đó là cô Yến, chú Thư.
“Giấc mơ kia ai đã đem đến đây
Dựng lên một thế giới thần tiên này?”
Tôi thầm ngưỡng mộ ở cô chú những đức tính kiên định, dũng cảm và tận tâm . Cô chú luôn luôn đem những gì tốt nhất đến Alpha, cố gắng gây dựng một thế hệ trẻ tương lai tràn đầy trách nhiệm và tình thương, hay nói cách khác là những công dân quốc tế sau này. Tôi tin chắc chắn rằng, một ngày nào đó không xa, giấc mơ của cô chú sẽ trở thành hiện thực. Quả là tự hào khi được học trong ngôi trường được cô chú dẫn dắt : ))
Cuối cùng là về học sinh Alpha. Đến đây, tôi lại nhớ về câu nói của Khánh Linh – một trong những bạn học sinh đầu tiên của trường, rằng: “Hành trình học tập tại Alpha cũng tựa như một câu chuyện cổ tích, những ai cố gắng vươn lên để hoàn thiện bản thân mình, đều có một kết thúc có hậu. Và điều đó là hoàn toàn xứng đáng” . Vâng, học sinh Alpha là thế đấy, luôn nỗ lực vượt qua chính bản thân mình, với niềm đam mê và lòng đoàn kết không bao giờ nguôi cạn.
“Hơn 200 con người làm nên điều kì tích
Những tinh linh bé nhỏ của thế giới thần tiên
Sống đam mê với lòng đầy nhiệt huyết
Vươn tới ước mơ soi sáng phía chân trời”
Tôi tin là hiện tại và tương lai mai sau, Alpha sẽ ngày càng tuyệt vời hơn nữa. Tôi tin điều đó, vì tôi thấy những mầm cây trong chậu thầy cô trồng đang dần dần xanh tốt, thấy những đóa hoa ven hành lang đang khoe sắc tỏa hương – ấy là do sự tích cực của con người nơi đây tạo nên đấy! Tôi thực sự hi vọng một này nào đó, tôi sẽ được quay lại nơi đây, đóng góp và yêu thương ngôi trường này như những gì thầy cô đang trao cho chúng tôi bây giờ.
Cảm ơn cuộc đời một lần nữa vì đã đưa tôi đến Alpha…
Và trên bầu trời kia, sắc hửng đông đang rạng dần…
— Lê Quỳnh Trâm _ Học sinh lớp 8A1 —